Đời người ngắn lắm hãy trân trọng

10/12/2022 08:13

Ở đời đôi khi chúng ta thờ ơ với những thứ mình đang có, chẳng quan tâm để ý những điều giản dị mà rất đỗi hạnh phúc đời thường xung quanh, chúng ta đang chạy đua theo những thứ hão huyền, tưởng vọng hào nhoáng mà nghĩ cao xa lắm. Để rồi ngoảnh mặt lại thấy cuộc đời như đang tuột mất.

quy-luat-cua-doi-nguoi-2-1670571959-1670634777.jpeg

Suy cho cùng cuộc sống này là tạm bợ, xét về cả mặt triết lý và chân lý. Vậy thì chúng ta cần gì phải lao lực bon chen vì cuộc sống như một cỗ máy hay một con thiêu thân cứ lao vào đến lúc hết cạn hơi. Chạy đua với xã hội, nhìn vào mọi người để mà cố bươn chải. Nhưng chuẩn mực xã hội là gì? Trong chúng ta mấy ai am tường để hiểu cái gì là điều quý giá nhất trong cuộc sống. Hạnh phúc chẳng có nấc thang nào để đo, tự bằng lòng với cuộc sống phải chăng cũng là niềm hạnh phúc.

Đấy. Những suy nghĩ của tôi chỉ bó buộc trong tâm hồn và trí óc hạn chế là vậy... cho nên tôi đã chọn một lối đi rất riêng. Có thể nhiều người họ hất hàm khinh rẻ về tài cán của tôi không bằng họ, tiền bạc cũng không rủng rẻng dư dả gì. Nhưng kệ họ. Tôi rất tự hào về tôi. Cố gắng không có nghĩa là đạp lên mọi giá mà phải hiểu sức lực của mình, khả năng của mình miễn là không dậm chân tại chỗ là được.

Mỗi phút giấy tôi sống tôi đã sống hết mình. Sống cho mẹ vì chữ hiểu, mẹ rất tự hào mỗi khi tôi mua tặng mẹ tấm áo, hộp thuốc bổ mẹ đi khoe khắp làng, thấy mẹ vui lòng tôi cũng rộn ràng. Sống nuôi dạy con bằng chữ tình, xem con như người bạn, định hướng và gợi mở không buộc con phải theo công thức của mình, con vui là mình vui. Sống bên vợ như bờ vai vững chãi đúng chữ nghĩa tào khang, chăm chút và thương yêu vì vợ là tổ ấm của tất cả các thành viên trong gia đình, cơm lành canh ngọt.

Tình làng nghĩa xóm tối lửa tắt đèn có nhau, xóm thương hơn nương rào, ới nhau ly rượu, ly trà tán chuyện về thế giới bao la nó mới sum vầy đầm ấm, quên cái kiểu cứ thui thủi một mình thì cũng chẳng ai xem ai ra gì, sống không có bạn và chẳng có tình làng nghĩa xóm thì đâu còn cộng đồng. Mọi thứ với tôi rất rạch ròi trong gia đình cũng  như ngoài xã hội. Có một chuẩn mực tự mình đặt ra đó là “Quân tử xử lấy mình”. Bởi vậy, rất ít người chê và chẳng ai gây sự với tôi.

Đối với bằng hữu tôi  rất trọng chữ tín, vì nếu chúng ta không có sự tôn trọng lẫn nhau, lời nói đãi bôi thì thế nào cũng mất lòng tin, và có khi dẫn đến cãi cọ thậm chí đánh nhau, xã hội sẽ đảo lộn biết bao. Mỗi giây phút ta sống ta càng trân quý nó vì biết đâu ngày mai ngày kia ta sẽ không được gặp lại người ta yêu thương. Biết đâu được những chuyện khó lường ngoài mong muốn... Khóc để làm gì, gào lên thảm thiết cũng chỉ để người còn sống nghe, giai điệu thê lương bao nhiêu  cũng không cứu rỗi được linh hồn người đã khuất.

Rồi người sống vẫn phải sống tiếp cuộc đời của những người đã chết và mỗi chúng ta càng trân quý cuộc đời này. Hãy yêu cuộc sống như chính hỏi thở của mình, chăm chút bản thân, khám phá xung quanh nhiều hơn, sống nội tâm và  yêu chim muông cây cỏ. Một nguyên lý rất giản đơn đừng bới móc chuyện của thiên hạ và chắc chắn họ không rảnh hơi để bới móc chuyện của mình. Sống nhân ái ắt sẽ gặp nhân ái. Cũng như tôi  đây rất an nhiên, xem mọi việc cứ như không chẳng nhọc lòng với bất cứ chuyện gì to nhỏ, khám phá hầm rượu không phải để say mà để hiểu ra vị cay đắng và độ nồng cuộc sống./.

Bạn đang đọc bài viết "Đời người ngắn lắm hãy trân trọng" tại chuyên mục Đời sống. Mọi thông tin xin gọi hotline (0896.530.666) hoặc email (doanhnghiepvadoisong@gmail.com).